“Tiểu thừa - Đại thừa” nghĩa là gì? Chữ “thừa” (乘) âm cổ là “thặng” nghĩa là cỗ xe. Phật dùng cỗ xe để làm thí dụ giáo học, là phương tiện vận chuyển giúp chúng sinh từ nơi sinh tử phiền não đạt tới một mục tiêu nào đó.Tiểu thừa (小乘) giống như cỗ xe nhỏ, chỉ ngồi được một người, đi được hành trình gần nhất là thoát khỏi sáu cõi luân hồi.Đại thừa (大乘) giống như cỗ xe lớn, chở được nhiều người cùng đi, hành trình xa là siêu vượt mười pháp giới, đến bờ bên kia Bồ Đề Niết Bàn.Bồ Đề Niết Bàn (菩提涅槃) Bồ Đề là giác ngộ, phá mê khai ngộ, vãng sanh Tịnh Độ. Niết Bàn là “thanh tịnh tịch diệt”, nghĩa là thật sự buông bỏ hết khởi tâm động niệm phân biệt chấp trước. Phá mê khai ngộ, diệt sạch hết vọng tưởng phân biệt chấp trước thì sẽ thành Phật.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/tieu-thua-dai-thua-nhat-thua
Tiểu thừa, Đại thừa, Nhất thừa
Nội dung trích từ bài viết
Tiểu thừa, Đại thừa, Nhất thừa

“Tiểu thừa - Đại thừa” nghĩa là gì?

Chữ “thừa” (乘) âm cổ là “thặng” nghĩa là cỗ xe. Phật dùng cỗ xe để làm thí dụ giáo học, là phương tiện vận chuyển giúp chúng sinh từ nơi sinh tử phiền não đạt tới một mục tiêu nào đó.

Tiểu thừa (小乘) giống như cỗ xe nhỏ, chỉ ngồi được một người, đi được hành trình gần nhất là thoát khỏi sáu cõi luân hồi.

Đại thừa (大乘) giống như cỗ xe lớn, chở được nhiều người cùng đi, hành trình xa là siêu vượt mười pháp giới, đến bờ bên kia Bồ Đề Niết Bàn.

Bồ Đề Niết Bàn (菩提涅槃) Bồ Đề là giác ngộ, phá mê khai ngộ, vãng sanh Tịnh Độ. Niết Bàn là “thanh tịnh tịch diệt”, nghĩa là thật sự buông bỏ hết khởi tâm động niệm phân biệt chấp trước. Phá mê khai ngộ, diệt sạch hết vọng tưởng phân biệt chấp trước thì sẽ thành Phật.

🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:
https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/tieu-thua-dai-thua-nhat-thua

Ý đẹp mỗi ngày
Có ta là phàm phu, vô ngã là thánh nhân. Chúng ta mỗi ngày vẫn chấp trước thành kiến của mình; tôi mới là đúng, anh là không đúng, đây là tri kiến phàm phu. Người thật sự có thành tựu; anh nói vậy là đúng, họ nói thế kia không đúng cũng đúng, không có gì là không đúng. Tại sao vậy? Không có phân biệt, không có chấp trước, vậy mới thật sự nhập cảnh giới. Chúng ta ngày nay có làm được không?Lúc tôi mới bắt đầu học Phật, nghe pháp sư Bạch Thánh giảng kinh, thầy có kể một câu chuyện, một công án trong cửa Phật. Thầy kể có hai người xuất gia tranh chấp, đến chỗ lão Hòa thượng để thưa kiện, nhờ lão Hòa thượng phân xử. 
Hiếu đạo là trọng tâm của văn hóa truyền thống. Cương lĩnh của văn hóa truyền thống, nếu như dùng một chữ để nói, thì chính là chữ “Hiếu”. Từ chữ “Hiếu” mà diễn dịch ra thành Ngũ Luân, Ngũ Thường, Tứ Duy, Bát Đức, đây là tổng cương lĩnh. Trải qua bao nhiêu triều đại, thiên kinh vạn luận đều không thể vượt hơn cương lĩnh này. Bốn cương lĩnh này đã hàm nhiếp nền văn hóa truyền thống của nghìn năm nay, không có câu nói nào trong các điển tịch được lưu truyền lại là lời thừa cả. Chúng ta phải tỉ mỉ mà tư duy, học tập thì sẽ có lợi ích lớn. Ngược lại, nếu trái ngược với luân thường đạo đức thì như ngạn ngữ xưa thường nói “không nghe lời người xưa, thiệt thòi ngay trước mắt”. Ngay cả nhà khoa học cũng nói “trái nghịch với thường (thường là Ngũ Thường), thì xã hội động loạn”. Nếu như tất cả biết quay đầu, mỗi cá nhân đều luôn làm theo pháp thì xã hội có thể khôi phục trở lại bình thường.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muoi-phap-chi-quan-tri-benh-phan-1
Phương pháp đoạn hết thảy khổ ác. Kinh Thập Thiện Nghiệp Đạo nói rằng Bồ-tát có một pháp có thể đoạn hết thảy khổ trong các đường ác. Đó là pháp nào vậy? Đó là ngày, đêm thường niệm, tư duy, quán sát thiện pháp, khiến thiện pháp niệm niệm tăng trưởng, không dung chứa một hào ly bất thiện xen tạp. Nếu có thể vĩnh viễn đoạn hết thảy ác, thì thiện pháp viên mãn vậy. 🙏🏻 Mời xem tiếp tại đâyhttps://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muoi-phap-chi-quan-tri-benh-phan-1
Học Phật là học làm một người giác ngộ viên mãn. “Học Phật” và “Phật học” là hai vấn đề trái ngược nhau, không tương đồng. Nghiên cứu kinh điển Phật pháp như một loại học vấn, vẫn thích danh văn lợi dưỡng, vẫn đắm chìm trong tham-sân-si-mạn, đây là “Phật học”, là pháp thế gian, không phải pháp xuất thế gian.Pháp xuất thế gian nhất định phải y giáo phụng hành theo phương pháp và lý luận trong kinh điển. Lý luận của Phật biến thành tư tưởng của mình, giáo huấn của Phật biến thành hành vi cuộc sống của mình. Đây gọi là “học Phật” chân chính, rất có lợi ích! 🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/y-nghia-chu-phat
Dạy con hiếu thuận cha mẹ, tôn kính người trênCha mẹ mỗi ngày phải làm ra dáng vẻ học tập để dạy con cái. Dạy con cái hiếu thuận cha mẹ, thì chính người làm cha mẹ phải hiếu thuận ông bà để con cái xem và học tập. Ông bà còn, mọi thứ phụng sự phải để trẻ nhỏ nhìn thấy. Ông bà không còn, cúng tế mỗi năm hết lòng nhớ tưởng, cũng phải dạy chúng thấy. Câu đầu tiên trong Tịnh Nghiệp Tam Phước dạy chúng ta: “Hiếu dưỡng phụ mẫu, phụng sự sư trưởng”. Trong xã hội bây giờ, phiền phức chính là con người từ nhỏ không được học hiếu thuận cha mẹ, không biết tôn kính sư trưởng. Hiện nay con cái vô lễ với cha mẹ, học sinh đối với thầy cô không có chút lễ phép. Chúng ta từ xưa đến nay xem trọng nhất là giáo dục gia đình. Cho nên muốn biết gia đình bạn có tiền đồ hưng vượng hay không thì phải xem gia giáo của bạn. Đây là việc ngày nay chúng ta xem thường. Hiện tại, người làm cha mẹ chưa được tiếp nhận qua giáo dục gia đình tốt, họ sinh ra trẻ nhỏ rồi không biết dạy chúng thế nào, cho nên trẻ nhỏ lớn lên bội nghịch, không nghe lời. Lỗi lầm này không thể trách trẻ nhỏ, mà phải trách chính bạn không dạy tốt con cái.
Thân giáo của Hòa Thượng Tịnh Không và Thầy Lý Bỉnh NamKhi tôi còn trẻ, chỉ thích ở nhà nhỏ, vì sao vậy? Như vậy dễ dọn dẹp, không cần mất nhiều thời gian, nửa tiếng là dọn sạch sẽ. Một mình tôi nấu cơm, hoàn toàn giống như thầy Lý, một nồi nhỏ có quai, nồi cũng là nó, bát cũng là nó, chỉ rửa một cái không rửa cái thứ hai. Từ khi mồi lửa đến ăn xong, rửa sạch, chỉ nửa tiếng. Ngày ăn một bữa, bạn nói tự tại biết bao, không hề phiền phức. Thầy Lý sống cuộc đời như thế, làm gương cho tôi noi theo. Hơn 30 tuổi ông bắt đầu học Phật, học Phật chưa bao lâu thì ăn ngày một bữa, suốt đời không thay đổi. 95 tuổi mới cho hai vị đồng học đến chăm sóc, trước 95 đều tự chăm sóc mình. Tự tại, hạnh phúc biết bao! Tôi gặp được thầy làm gương cho tôi, đây nghĩa là có thể chịu khổ, thích sống như thế, suốt đời không cầu người. Được cúng dường nhiều thì đem ra làm việc thiện, lợi ích xã hội đại chúng, bản thân hết sức tiết kiệm. Cổ nhân có câu “vui làm điều thiện thích bố thí”. Thích bố thí, thích kết duyên với tất cả chúng sanh, kết pháp duyên, như vậy là đúng, tương lai thành tựu pháp duyên mới thù thắng.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:‍https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muc-tieu-cua-giao-duc-truoc-day-khong-giong-nhu-hien-nay
"Sư thừa", phương pháp giữ gìn tâm thanh tịnh. Nếu như bạn thân cận một vị thầy giáo; người khác giảng kinh nói pháp, khai thị khuyên dạy; bạn thảy đều nghe hết thì tâm nhất định tán loạn. Tâm bị biến đổi, bạn liền đi với người khác, nhân duyên thù thắng không gì bằng của chính mình bạn đã bỏ lỡ qua, đã bị vuột mất rồi. Không chỉ không được nghe người khác nói chuyện, mà những kinh sách chưa được sự đồng ý của thầy cũng không được xem. Khi chưa tiếp xúc Phật pháp, tôi ưa thích đọc sách, tôi xem qua rất nhiều, thế nhưng sau khi học Phật tôi liền vâng theo lời dạy của thầy. Không chỉ toàn bộ sách của thế gian tôi thảy đều không xem, mà ngay đến kinh điển của Phật giáo, tôi lướt qua cũng không nhiều. Thế nhưng thông thường khi người ta nhắc đến, tôi đều có thể hiểu được. Vĩnh viễn giữ gìn tâm địa thanh tịnh. Tâm thanh tịnh thì sanh trí tuệ. 
Không được kết oán với hết thảy chúng sinh. Nếu như người khác đời này nhục mạ hãm hại ta, nhất định là trong đời quá khứ ta đã từng nhục mạ hãm hại họ, cho nên họ mới đối xử như vậy. Hãy để món nợ này được thanh toán sạch sẽ, đời sau nếu gặp lại thì sẽ là bạn tốt, không còn là oan gia đối đầu. Nhất định không thể có tâm mảy may muốn báo thù. Đây chính là tu hành, bạn mới chân thật có phúc.Ngay cả với động vật cũng không được kết oán. Kinh Lăng Nghiêm nói: “Người chết làm dê, dê chết làm người”, đời đời kiếp kiếp ăn tới ăn lui, oan oan tương báo không bao giờ dứt. Quả báo nhận được không chỉ vừa đủ, mà thường sẽ có dư, mỗi kiếp đều sẽ dư ra, đến sau cùng tạo thành đại kiếp nạn. Bệnh do oan nghiệp chính là oan gia trái chủ theo thân. Từ Bi Tam-muội Thủy Sám chính là ví dụ rõ ràng nhất, ghi chép về công án của Quốc sư Ngộ Đạt thời Đường.