Lễ kính chư Phật
tu hạnh Phổ HiềnLễ là sự biểu hiện bên ngoài, kính là giữ ở trong lòng. Tâm có chân thành, có ý kính. Chư Phật là đối tượng chúng ta lễ kính. Chư Phật là ai? Trên kinh Phật nói “quá khứ Phật, hiện tại Phật, vị lai Phật”, đó đều là chư Phật.Quá khứ Phật, trên kinh điển, Thích Ca Mâu Ni Phật đã nói cho chúng ta nghe. Hiện tại Phật, mọi người đều rất quen thuộc, đó là A Di Đà Phật ở thế giới Tây Phương Cực Lạc, Dược Sư Như Lai ở thế giới Lưu Ly Phương Đông. Vị lai Phật là ai? Tất cả chúng sanh đều là Phật vị lai. Chúng ta cung kính đối với Phật A Di Đà như thế nào thì đối với tất cả chúng sanh cũng đồng một tâm cung kính như vậy.
Lễ kính chư Phật tu hạnh Phổ Hiền
Nội dung trích từ bài viết
Lễ kính chư Phật tu hạnh Phổ Hiền

Lễ kính chư Phật tu hạnh Phổ Hiền

Lễ là sự biểu hiện bên ngoài, kính là giữ ở trong lòng. Tâm có chân thành, có ý kính. Chư Phật là đối tượng chúng ta lễ kính. Chư Phật là ai? Trên kinh Phật nói “quá khứ Phật, hiện tại Phật, vị lai Phật”, đó đều là chư Phật.

Quá khứ Phật, trên kinh điển, Thích Ca Mâu Ni Phật đã nói cho chúng ta nghe. Hiện tại Phật, mọi người đều rất quen thuộc, đó là A Di Đà Phật ở thế giới Tây Phương Cực Lạc, Dược Sư Như Lai ở thế giới Lưu Ly Phương Đông. 

Vị lai Phật là ai? Tất cả chúng sanh đều là Phật vị lai. Chúng ta cung kính đối với Phật A Di Đà như thế nào thì đối với tất cả chúng sanh cũng đồng một tâm cung kính như vậy.

🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:
https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/le-kinh-chu-phat-tu-hanh-pho-hien

Ý đẹp mỗi ngày
Bài học từ truyện “Du Tịnh Ý Công Gặp Táo Thần”Du tiên sinh là một người đọc sách, do đó ông cũng hiểu đạo lý. Bình thường ông cũng thích bố thí, làm việc thiện, nơi nơi đều giúp đỡ người khác, y theo giáo huấn của thánh hiền mà làm, nhưng vì sao ông đều gặp phải nhiều việc bất hạnh, trong lòng không khỏi oán trời trách người. Du tiên sinh cho rằng Phật Bồ Tát có lỗi với ông, trời cũng có lỗi với ông, còn viết sớ văn đốt ở trước mặt Táo Thần. Không ngờ Táo Thần đến thật, giúp ông nhận ra vấn đề của bản thân, Ngài nói: “Anh vẫn xem là không tệ, lương tâm vẫn chưa bị mất đi, chẳng qua nghiệp chướng chính mình đã tạo, anh không biết được. Tuy là miệng của anh có thể khuyến thiện, thân của anh dường như cũng không hề làm qua việc xấu, nhưng ý của anh bất thiện, tâm của anh bất thiện.”Việc này cũng giống như một cây đại thụ, tâm là gốc cây, ý niệm là thân cây, hành vi tạo tác là cành nhánh, lời nói là lá cây. Lá vẫn không tệ, cành nhánh cũng không tệ, nhưng cái gốc thì đã hỏng rồi, bạn còn có thể cứu được sao? Thực sự là hết cứu! Cho nên cổ thánh tiên hiền dạy chúng ta tu hành, đoạn ác tu thiện, làm từ chỗ nào? Tu từ căn bản. Ngày nay, có rất nhiều người phạm phải sai lầm, không biết được căn bản, tâm bất thiện, ý niệm bất thiện, thì cho dù thân khẩu có thiện hơn, bạn vẫn không thắng nổi nghiệp lực. Đây là chúng ta lấy một thân cây để làm thí dụ, mọi người rất dễ hiểu. Nếu như tâm của bạn thiện, ý niệm thiện, thân khẩu cho dù bất thiện, thì cũng có thể cứu, cây sẽ không chết. Cành lá hoa trái của bạn dù có tốt có đẹp, nhưng nó không có cội gốc, qua mấy ngày thì cũng sẽ chết khô, nó không thể sống. Cho nên tâm thiện, ý thiện quan trọng hơn bất cứ thứ gì. (Trích từ Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giảng Lần 10 - Tập 143)
Thân giáo của Hòa Thượng Tịnh Không và Thầy Lý Bỉnh NamKhi tôi còn trẻ, chỉ thích ở nhà nhỏ, vì sao vậy? Như vậy dễ dọn dẹp, không cần mất nhiều thời gian, nửa tiếng là dọn sạch sẽ. Một mình tôi nấu cơm, hoàn toàn giống như thầy Lý, một nồi nhỏ có quai, nồi cũng là nó, bát cũng là nó, chỉ rửa một cái không rửa cái thứ hai. Từ khi mồi lửa đến ăn xong, rửa sạch, chỉ nửa tiếng. Ngày ăn một bữa, bạn nói tự tại biết bao, không hề phiền phức. Thầy Lý sống cuộc đời như thế, làm gương cho tôi noi theo. Hơn 30 tuổi ông bắt đầu học Phật, học Phật chưa bao lâu thì ăn ngày một bữa, suốt đời không thay đổi. 95 tuổi mới cho hai vị đồng học đến chăm sóc, trước 95 đều tự chăm sóc mình. Tự tại, hạnh phúc biết bao! Tôi gặp được thầy làm gương cho tôi, đây nghĩa là có thể chịu khổ, thích sống như thế, suốt đời không cầu người. Được cúng dường nhiều thì đem ra làm việc thiện, lợi ích xã hội đại chúng, bản thân hết sức tiết kiệm. Cổ nhân có câu “vui làm điều thiện thích bố thí”. Thích bố thí, thích kết duyên với tất cả chúng sanh, kết pháp duyên, như vậy là đúng, tương lai thành tựu pháp duyên mới thù thắng.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:‍https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muc-tieu-cua-giao-duc-truoc-day-khong-giong-nhu-hien-nay
Học đạo mục đích là ở định huệ. Làm sao mới có thể học thành công? Là thâm nhập một môn, chọn lựa một pháp môn, những thứ khác thì nên buông xuống.Thâm nhập một môn thì được Tam-muội, điều này so với người thế gian cầu học thì không như nhau. Thế gian cầu học thực tế mà nói là cầu sự hiểu biết, càng phong phú càng tốt. Việc học đạo không phải là dạy bạn học điều này. Sự hiểu biết càng phong phú thì không phải là vọng tưởng tạp niệm càng nhiều hay sao? Học đạo, mục đích là ở chỗ Tam-muội, là ở định huệ, cho nên không thể xen tạp, không thể học quá nhiều. Đây là một bí quyết.Nhưng người tin tưởng không nhiều, họ vẫn thích học rộng nghe nhiều. Sau khi học được mấy chục năm, cuối cùng họ chết trong sự hối hận, thật sự mà nói họ chẳng có thành tựu gì. Điều này cổ đức có nói là do gặp duyên không đồng. 
Nhân của phước báo Thế gian phước báo trời người, hạnh phúc mỹ mãn, nguyên nhân do đâu? Là do “Hiếu - Đễ” Hiếu là đạo, Đễ là đức Hợp lại chính là đạo đức.Trong Hiếu, Đễ, Trung, Tín, Lễ, Nghĩa, Liêm, Sỉ thì Hiếu - Đễ là quan trọng nhất. Hiếu là đối với Cha Mẹ, Đễ là đối với Thầy, còn gọi là Hiếu đạo và Sư đạo. Đễ là đệ tử, là phép tắc của người học trò. Thầy dạy chúng ta phải sống như thế nào, phải xử sự đối người tiếp vật như thế nào, chúng ta phải tôn sư trọng đạo, không được làm ngược lại lời dạy của Thầy.Phước báo có thể bao gồm giàu sang, nhưng giàu sang không thể bao gồm phước báo.Người có phước báo thì luôn tự tại vui vẻ, còn người giàu sang tuy phú quý nhưng có thể không vui.
Hiếu đạo là trọng tâm của văn hóa truyền thống. Cương lĩnh của văn hóa truyền thống, nếu như dùng một chữ để nói, thì chính là chữ “Hiếu”. Từ chữ “Hiếu” mà diễn dịch ra thành Ngũ Luân, Ngũ Thường, Tứ Duy, Bát Đức, đây là tổng cương lĩnh. Trải qua bao nhiêu triều đại, thiên kinh vạn luận đều không thể vượt hơn cương lĩnh này. Bốn cương lĩnh này đã hàm nhiếp nền văn hóa truyền thống của nghìn năm nay, không có câu nói nào trong các điển tịch được lưu truyền lại là lời thừa cả. Chúng ta phải tỉ mỉ mà tư duy, học tập thì sẽ có lợi ích lớn. Ngược lại, nếu trái ngược với luân thường đạo đức thì như ngạn ngữ xưa thường nói “không nghe lời người xưa, thiệt thòi ngay trước mắt”. Ngay cả nhà khoa học cũng nói “trái nghịch với thường (thường là Ngũ Thường), thì xã hội động loạn”. Nếu như tất cả biết quay đầu, mỗi cá nhân đều luôn làm theo pháp thì xã hội có thể khôi phục trở lại bình thường.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muoi-phap-chi-quan-tri-benh-phan-1
Ý nghĩa chữ “Phật 佛”. Phật (佛) là dịch âm từ tiếng Phạn - Ấn Độ. Phật giáo truyền đến Trung Quốc vào triều nhà Hán, thông qua tiếp đãi của quốc gia, làm cuộc phiên dịch quy mô lớn. Văn tự vào thời đó không nhiều, vì để phiên dịch kinh Phật nên đã tạo ra rất nhiều chữ mới. Chữ Phật (佛) này chính là ngay lúc đó tạo ra, vào thời xưa không có chữ này. Phật là người, cho nên chữ này thêm vào một nhân đứng (亻), âm là /Phật/, nên dùng chữ Phất (弗) tạo thành chữ Phật (佛). Phật ý nghĩa là Giác ngộ. Bên trong bao hàm ba ý là Tự giác – Giác tha – Giác hạnh viên mãn. Ba ý này rất là sâu, rất là rộng. Chúng ta học Phật chính là phải học giác ngộ. Giác thì không mê, giác mà không mê thì con người này liền thành Phật.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/y-nghia-chu-phat
Ý nghĩa chân thực của ngày sinh nhậtTrẻ nhỏ hiện nay nói đến sinh nhật, điều thứ nhất chúng nghĩ đến là cái gì? Là bánh kem! Phản ứng này của rất nhiều trẻ nhỏ đều là hiện rõ ra kết quả của giáo dục. Bình lặng mà suy xét hạt giống này đã gieo đúng chưa, hay là đã gieo sai rồi. Chúng ta phải nên giúp trẻ nhỏ có ý niệm đầu tiên khi nghĩ đến sinh nhật chính là nghĩ đến ngày bị nạn của mẹ, phải nhớ rằng mẹ mang thai lao nhọc, sinh đẻ khổ cực. Chúng ta phải làm cho trẻ khởi lên lòng tri ân, báo ân. Đây gọi là giáo dục.Có một cô giáo, ban đầu cũng có khoảng thời gian học tập văn hóa truyền thống. Trước khi chưa học Đệ Tử Quy, cô ấy đã xem qua rất nhiều sách thánh hiền, cảm thấy chính mình thiện căn rất sâu dày, có lúc còn bội phục chính mình. Kết quả sau khi học Đệ Tử Quy, cô cảm thấy ngay đến “hiếu” cũng chưa làm xong, phải cố gắng kiểm điểm lại.Chúng ta thường nói tu hành, tu hành chính là tu sửa hành vi, phát hiện lỗi lầm của chính mình, bạn mới có thể càng ngày càng tường tận. Chúng ta phải nên làm một người tường tận mới tốt, cải đổi lỗi lầm của chính mình. Đây gọi là chân tu hành. Khoảng tháng năm cũng là ngày lễ cha mẹ, vừa lúc cô giáo này cũng trở về quê nhà. Học rồi phải làm, cho nên cô muốn cảm tạ ân dưỡng dục của cha mẹ, vừa lúc đó cũng là sinh nhật của cô...🙏🏻 Xin đọc tiếp câu chuyện tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/lam-the-nao-de-day-con-song-hanh-phuc-va-thanh-cong-phan-2
Ý nghĩa biểu pháp của Tây Phương Thiên Vương. Tây Phương Thiên Vương tay trái cầm rồng hoặc rắn, tay phải cầm hạt châu. Rồng, rắn tiêu biểu cho sự biến hóa của lòng người trong xã hội; còn hạt châu chính là Phật pháp, vĩnh viễn bất biến. Chúng ta sống trong xã hội động loạn biến đổi này phải giữ gìn được sự thanh tịnh, bình đẳng, giác; giữ vững được Thập Thiện Nghiệp Đạo vĩnh viễn không đổi. Thập Thiện Nghiệp là cương lĩnh, mở rộng ra là Đệ Tử Quy, Cảm Ứng Thiên, đây chính là những hạng mục chi tiết. Khởi tâm động niệm, lời nói việc làm của chúng ta nhất định không được trái nghịch với thập thiện. Điều này chính là sống trong xã hội biến hóa thay đổi nhưng bản thân giữ được sự bất biến. Sự bất biến này có thể điều trị các chứng bệnh khác nhau của thân và tâm.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muoi-phap-chi-quan-tri-benh-phan-1