Tùy thuận sinh thái tự nhiên là khỏe mạnh nhất. Thân thể con người là một tiểu vũ trụ, mỗi cơ quan, mỗi mao mạch, mỗi tế bào nếu như có thể tùy thuận sinh thái tự nhiên thì sẽ khỏe mạnh không sinh bệnh. Ngược lại, nếu không thể thuận theo tự nhiên thì sẽ sinh bệnh. Cái tự nhiên này chính là tâm tính của chính mình, Phật gọi là “chân tâm ly niệm”, chân tâm không hề có một vọng niệm thì đó chính là tự nhiên. Nếu khởi tâm động niệm là vọng tưởng, phân biệt, chấp trước thì đã trái ngược với tự nhiên, trái ngược với tâm tính, cho nên đã phá hoại tổ chức của các cơ quan bộ phận, huyết mạch, tế bào của chúng ta. Đây chính là nguyên nhân gây ra bệnh tật. Vì vậy, tâm càng thanh tịnh thì sẽ ít đau bệnh, nghiệp chướng cũng sẽ giảm nhẹ. 
Nhận thức nguồn gốc của bệnh tật
Nội dung trích từ bài viết
Nhận thức nguồn gốc của bệnh tật

Tùy thuận sinh thái tự nhiên là khỏe mạnh nhất

Thân thể con người là một tiểu vũ trụ, mỗi cơ quan, mỗi mao mạch, mỗi tế bào nếu như có thể tùy thuận sinh thái tự nhiên thì sẽ khỏe mạnh không sinh bệnh. Ngược lại, nếu không thể thuận theo tự nhiên thì sẽ sinh bệnh. Cái tự nhiên này chính là tâm tính của chính mình, Phật gọi là “chân tâm ly niệm”, chân tâm không hề có một vọng niệm thì đó chính là tự nhiên. 

Nếu khởi tâm động niệm là vọng tưởng, phân biệt, chấp trước thì đã trái ngược với tự nhiên, trái ngược với tâm tính, cho nên đã phá hoại tổ chức của các cơ quan bộ phận, huyết mạch, tế bào của chúng ta. Đây chính là nguyên nhân gây ra bệnh tật. 

Vì vậy, tâm càng thanh tịnh thì sẽ ít đau bệnh, nghiệp chướng cũng sẽ giảm nhẹ. 

🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:
https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/nhan-thuc-nguon-goc-cua-benh-tat

Ý đẹp mỗi ngày
Người chân thật thiệnTrong Kinh Thập Thiện Nghiệp Đạo, Phật dạy chúng ta: “Bồ Tát có một pháp có thể đoạn tất cả khổ thế gian”. Chúng ta nghe được câu nói này, có cảm xúc gì không? Nếu như chính mình cảm giác được thế gian này quá khổ, một lòng một dạ muốn thoát ly, vậy Phật nói ra câu này, chúng ta sẽ đặc biệt lưu ý. “Tất cả thế gian” là nói sáu cõi luân hồi, mười pháp giới. “Bồ Tát có một pháp”, pháp này là cực diệu. Phật nói ra rồi, chính là “ngày đêm thường niệm thiện pháp, tư duy thiện pháp, quán sát thiện pháp”. Ngày đêm thường niệm thiện pháp thì tâm của bạn liền thiện. Tư duy thiện pháp thì tư tưởng của bạn là thiện. Quán sát thiện pháp thì hành vi và ngôn hạnh của bạn thiện.Thiện pháp là gì? Chính là Thập Thiện Nghiệp Đạo. Bạn xem, Phật nói được rất cụ thể, lại có một câu dặn bảo vô cùng quan trọng: “Không để chút bất thiện xen tạp”. Chúng ta ngày nay cho dù thường tư duy, quán sát thiện pháp, vẫn là có bất thiện xen tạp ở trong đó, cho nên thiện pháp của chúng ta tu không thành công, quả báo thù thắng của chúng ta không thể hiện tiền. Cho nên cần phải làm đến quyết định không xen tạp chút gì bất thiện. Nhân thiện, duyên thiện, quả thiện thì thành tựu. Có đủ điều kiện này mà phát nguyện cầu sinh Tịnh Độ thì chắc chắn được sanh. Vì sao vậy? Thế giới Tây Phương Cực Lạc là “nơi các bậc thượng thiện câu hội về ở một nơi”, bạn là người thượng thiện của thế gian này, vậy thì bạn có tư cách rồi. (Trích từ Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giảng Lần 10 - Tập 180)
Công việc bận rộn, làm thế nào để tu hành đạt công phu? Hỏi: Kính thưa Hòa Thượng, trong công việc bận rộn thường ngày, con làm thế nào để có thể tu trì công phu thành phiến?Đáp: Các vị tổ sư đại đức đã dạy chúng ta, chính ở ngay trong công việc mà luyện tâm. Làm việc là tu hành. Tu những gì? Tu bỏ tập khí phiền não, đây là công phu thật sự. Thuận cảnh không sinh tham luyến, nghịch cảnh không khởi oán hận, đây chính là chân thật tu hành. Giữa đồng nghiệp với nhau, có người cung kính, khen ngợi bạn, bạn cười một cái, cảm ơn, không để ở trong tâm. Lại có người ghét bạn, oán hận bạn, bạn xem thấy cũng cười một cái, cũng không đặt ở trong tâm. Vĩnh viễn giữ gìn tâm thanh tịnh, bình hòa, đây là tu hành. Người niệm Phật bất luận cảnh giới nào hiện tiền, trong tâm chỉ có A Di Đà Phật, không có những thứ khác, đây gọi là công phu thành phiến. Cho nên dụng công không cản trở làm việc. Niệm Phật thù thắng hơn tất cả, ví như tu Thiền thì không được, tu quán tưởng vẫn có lúc có trở ngại, chỉ duy nhất có niệm Phật là không trở ngại, niệm Phật là cách buông xuống thù thắng nhất.🙏🏻 Xin đọc tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/nguoi-cong-viec-ban-ron-lieu-co-the-tu-hanh
Ý nghĩa chân thực của ngày sinh nhậtTrẻ nhỏ hiện nay nói đến sinh nhật, điều thứ nhất chúng nghĩ đến là cái gì? Là bánh kem! Phản ứng này của rất nhiều trẻ nhỏ đều là hiện rõ ra kết quả của giáo dục. Bình lặng mà suy xét hạt giống này đã gieo đúng chưa, hay là đã gieo sai rồi. Chúng ta phải nên giúp trẻ nhỏ có ý niệm đầu tiên khi nghĩ đến sinh nhật chính là nghĩ đến ngày bị nạn của mẹ, phải nhớ rằng mẹ mang thai lao nhọc, sinh đẻ khổ cực. Chúng ta phải làm cho trẻ khởi lên lòng tri ân, báo ân. Đây gọi là giáo dục.Có một cô giáo, ban đầu cũng có khoảng thời gian học tập văn hóa truyền thống. Trước khi chưa học Đệ Tử Quy, cô ấy đã xem qua rất nhiều sách thánh hiền, cảm thấy chính mình thiện căn rất sâu dày, có lúc còn bội phục chính mình. Kết quả sau khi học Đệ Tử Quy, cô cảm thấy ngay đến “hiếu” cũng chưa làm xong, phải cố gắng kiểm điểm lại.Chúng ta thường nói tu hành, tu hành chính là tu sửa hành vi, phát hiện lỗi lầm của chính mình, bạn mới có thể càng ngày càng tường tận. Chúng ta phải nên làm một người tường tận mới tốt, cải đổi lỗi lầm của chính mình. Đây gọi là chân tu hành. Khoảng tháng năm cũng là ngày lễ cha mẹ, vừa lúc cô giáo này cũng trở về quê nhà. Học rồi phải làm, cho nên cô muốn cảm tạ ân dưỡng dục của cha mẹ, vừa lúc đó cũng là sinh nhật của cô...🙏🏻 Xin đọc tiếp câu chuyện tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/lam-the-nao-de-day-con-song-hanh-phuc-va-thanh-cong-phan-2
Hiếu đạo là trọng tâm của văn hóa truyền thống. Cương lĩnh của văn hóa truyền thống, nếu như dùng một chữ để nói, thì chính là chữ “Hiếu”. Từ chữ “Hiếu” mà diễn dịch ra thành Ngũ Luân, Ngũ Thường, Tứ Duy, Bát Đức, đây là tổng cương lĩnh. Trải qua bao nhiêu triều đại, thiên kinh vạn luận đều không thể vượt hơn cương lĩnh này. Bốn cương lĩnh này đã hàm nhiếp nền văn hóa truyền thống của nghìn năm nay, không có câu nói nào trong các điển tịch được lưu truyền lại là lời thừa cả. Chúng ta phải tỉ mỉ mà tư duy, học tập thì sẽ có lợi ích lớn. Ngược lại, nếu trái ngược với luân thường đạo đức thì như ngạn ngữ xưa thường nói “không nghe lời người xưa, thiệt thòi ngay trước mắt”. Ngay cả nhà khoa học cũng nói “trái nghịch với thường (thường là Ngũ Thường), thì xã hội động loạn”. Nếu như tất cả biết quay đầu, mỗi cá nhân đều luôn làm theo pháp thì xã hội có thể khôi phục trở lại bình thường.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muoi-phap-chi-quan-tri-benh-phan-1
Khu vực giáo hóa của một vị PhậtA Di Đà Phật không xuất hiện ở thế gian chúng ta mà ở một thế giới khác. Có người nói, thế giới này cách thế giới của chúng ta mười vạn ức (10.000 tỷ) cõi Phật, ở bên đó có một thế giới rất lớn gọi là thế giới Cực Lạc. Một cõi Phật là khu vực giáo hóa của một vị Phật, thông thường là một tam thiên đại thiên thế giới, tức là một tỷ hệ ngân hà. Cũng có rất nhiều vị Phật khu vực giáo hóa là hai đại thiên thế giới, có vị năm-sáu đại thiên thế giới, có vị mười mấy đại thiên thế giới, do nguyện lực của mỗi đức Phật khác nhau.
Dạy con sống có trách nhiệmCác vị phụ huynh, nếu như bạn nói với con là: “Con chỉ cần thi cử là đủ rồi, các việc nhà con không cần phải làm” thì xin bạn hãy nghĩ lại. Bạn luôn bảo chúng mải lo thi cử để đi lên, sau khi tốt nghiệp đại học rồi bảo đảm chúng có đời sống hạnh phúc mỹ mãn, vậy thì thực tế là bạn sẽ bị thất vọng. Hôm nay con cái tốt nghiệp đại học rồi, nếu như chúng không biết cách làm người, không biết sống hòa thuận với người khác, cơ hội có tốt hơn cũng sẽ vuột mất ngay trước mặt chúng. Nếu bạn nói với con: “Chỉ cần con học thẳng lên trên, các việc khác không cần phải làm” thì trẻ nhỏ sẽ có một thái độ khiếm khuyết, chính là lòng trách nhiệm. Một đứa nhỏ có lòng trách nhiệm, chúng mới chịu gánh vác. Thế nhưng bạn lại nói với chúng: “Cứ học thẳng lên trên thì tốt rồi!”. Kỳ thật chúng đi học là vì cái gì? Vì xem mặt của cha mẹ mà đi học. So với một đứa bé hiếu tâm, vậy thì hoàn toàn không giống nhau. Đứa bé có hiếu tâm thì chúng mong muốn cha mẹ được an lòng. Chúng hy vọng về sau có thể làm cho đời sống của cha mẹ được tốt hơn, cho nên chúng không ngừng nâng cao năng lực cùng đức hạnh của chính mình. Đứa bé như vậy sẽ phát triển rất tốt.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/lam-the-nao-de-day-con-song-hanh-phuc-va-thanh-cong-phan-1
Học đạo mục đích là ở định huệ. Làm sao mới có thể học thành công? Là thâm nhập một môn, chọn lựa một pháp môn, những thứ khác thì nên buông xuống.Thâm nhập một môn thì được Tam-muội, điều này so với người thế gian cầu học thì không như nhau. Thế gian cầu học thực tế mà nói là cầu sự hiểu biết, càng phong phú càng tốt. Việc học đạo không phải là dạy bạn học điều này. Sự hiểu biết càng phong phú thì không phải là vọng tưởng tạp niệm càng nhiều hay sao? Học đạo, mục đích là ở chỗ Tam-muội, là ở định huệ, cho nên không thể xen tạp, không thể học quá nhiều. Đây là một bí quyết.Nhưng người tin tưởng không nhiều, họ vẫn thích học rộng nghe nhiều. Sau khi học được mấy chục năm, cuối cùng họ chết trong sự hối hận, thật sự mà nói họ chẳng có thành tựu gì. Điều này cổ đức có nói là do gặp duyên không đồng. 
Bài học từ truyện “Du Tịnh Ý Công Gặp Táo Thần”Du tiên sinh là một người đọc sách, do đó ông cũng hiểu đạo lý. Bình thường ông cũng thích bố thí, làm việc thiện, nơi nơi đều giúp đỡ người khác, y theo giáo huấn của thánh hiền mà làm, nhưng vì sao ông đều gặp phải nhiều việc bất hạnh, trong lòng không khỏi oán trời trách người. Du tiên sinh cho rằng Phật Bồ Tát có lỗi với ông, trời cũng có lỗi với ông, còn viết sớ văn đốt ở trước mặt Táo Thần. Không ngờ Táo Thần đến thật, giúp ông nhận ra vấn đề của bản thân, Ngài nói: “Anh vẫn xem là không tệ, lương tâm vẫn chưa bị mất đi, chẳng qua nghiệp chướng chính mình đã tạo, anh không biết được. Tuy là miệng của anh có thể khuyến thiện, thân của anh dường như cũng không hề làm qua việc xấu, nhưng ý của anh bất thiện, tâm của anh bất thiện.”Việc này cũng giống như một cây đại thụ, tâm là gốc cây, ý niệm là thân cây, hành vi tạo tác là cành nhánh, lời nói là lá cây. Lá vẫn không tệ, cành nhánh cũng không tệ, nhưng cái gốc thì đã hỏng rồi, bạn còn có thể cứu được sao? Thực sự là hết cứu! Cho nên cổ thánh tiên hiền dạy chúng ta tu hành, đoạn ác tu thiện, làm từ chỗ nào? Tu từ căn bản. Ngày nay, có rất nhiều người phạm phải sai lầm, không biết được căn bản, tâm bất thiện, ý niệm bất thiện, thì cho dù thân khẩu có thiện hơn, bạn vẫn không thắng nổi nghiệp lực. Đây là chúng ta lấy một thân cây để làm thí dụ, mọi người rất dễ hiểu. Nếu như tâm của bạn thiện, ý niệm thiện, thân khẩu cho dù bất thiện, thì cũng có thể cứu, cây sẽ không chết. Cành lá hoa trái của bạn dù có tốt có đẹp, nhưng nó không có cội gốc, qua mấy ngày thì cũng sẽ chết khô, nó không thể sống. Cho nên tâm thiện, ý thiện quan trọng hơn bất cứ thứ gì. (Trích từ Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giảng Lần 10 - Tập 143)