Nhân của phước báo Thế gian phước báo trời người, hạnh phúc mỹ mãn, nguyên nhân do đâu? Là do “Hiếu - Đễ” Hiếu là đạo, Đễ là đức Hợp lại chính là đạo đức.Trong Hiếu, Đễ, Trung, Tín, Lễ, Nghĩa, Liêm, Sỉ thì Hiếu - Đễ là quan trọng nhất. Hiếu là đối với Cha Mẹ, Đễ là đối với Thầy, còn gọi là Hiếu đạo và Sư đạo. Đễ là đệ tử, là phép tắc của người học trò. Thầy dạy chúng ta phải sống như thế nào, phải xử sự đối người tiếp vật như thế nào, chúng ta phải tôn sư trọng đạo, không được làm ngược lại lời dạy của Thầy.Phước báo có thể bao gồm giàu sang, nhưng giàu sang không thể bao gồm phước báo.Người có phước báo thì luôn tự tại vui vẻ, còn người giàu sang tuy phú quý nhưng có thể không vui.
Nội dung trích từ bài viết

Nhân của phước báo

Thế gian phước báo trời người, hạnh phúc mỹ mãn, nguyên nhân do đâu?

Là do “Hiếu - Đễ”, Hiếu là đạo, Đễ là đức, hợp lại chính là đạo đức.

Trong Hiếu, Đễ, Trung, Tín, Lễ, Nghĩa, Liêm, Sỉ thì Hiếu - Đễ là quan trọng nhất.
Hiếu là đối với Cha Mẹ, Đễ là đối với Thầy, còn gọi là Hiếu đạo và Sư đạo.

Đễ là đệ tử, là phép tắc của người học trò. Thầy dạy chúng ta phải sống như thế nào, phải xử sự đối người tiếp vật như thế nào, chúng ta phải tôn sư trọng đạo, không được làm ngược lại lời dạy của Thầy.

Phước báo có thể bao gồm giàu sang, nhưng giàu sang không thể bao gồm phước báo.
Người có phước báo thì luôn tự tại vui vẻ, còn người giàu sang tuy phú quý nhưng có thể không vui.

Ý đẹp mỗi ngày
Ý nghĩa của chữ “Hiếu 孝”Chữ “hiếu 孝” này, bạn tỉ mỉ mà quan sát, ở phía trên là chữ “lão 老” (người già, người nhiều tuổi), ở phía dưới là chữ “tử 子” (thế hệ sau, con cháu). Ý nghĩa này chính là nói rõ đời trước và đời sau là cùng một thể, không thể tách rời. Đời trước thì vẫn còn đời trước nữa, đời sau thì vẫn còn đời sau nữa. Chữ “hiếu 孝” này chính là đại biểu cho “hoành biến thập phương, thụ cùng tam tế 橫遍十方,豎窮三際” nghĩa là “Theo chiều ngang trọn khắp mười phương, theo chiều dọc cùng tận ba đời”. “Mười phương” là vô lượng vô biên thế giới, trong thế giới này bao gồm tất cả chúng sanh, chúng ta nói là mười pháp giới. “Ba đời” là nói quá khứ, hiện tại, vị lai. Hoành (chiều ngang) là không gian. Thụ (chiều dọc) là thời gian. Thời gian và không gian đều vô lượng, vô tận, đây chính là vũ trụ.“Hiếu” là cả vũ trụ, cả vũ trụ là một thể. Ai có thể hiểu được ý nghĩa này? Đây là đại đạo. Ở trong “hiếu”, cái đức quan trọng nhất chính là “thuận”. “Thuận” là tùy thuận tánh đức, điều này phải nên biết. Cho nên, “hiếu thuận” là tùy thuận tánh đức, tùy thuận theo nguyên tắc tự nhiên. Con người không thể bất hiếu với cha mẹ, không thể nghịch thầy phản đạo. Bất hiếu với cha mẹ, nghịch thầy phản đạo, cái tội này nặng vô cùng.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muc-tieu-cua-giao-duc-truoc-day-khong-giong-nhu-hien-nay
Thân giáo của Hòa Thượng Tịnh Không và Thầy Lý Bỉnh NamKhi tôi còn trẻ, chỉ thích ở nhà nhỏ, vì sao vậy? Như vậy dễ dọn dẹp, không cần mất nhiều thời gian, nửa tiếng là dọn sạch sẽ. Một mình tôi nấu cơm, hoàn toàn giống như thầy Lý, một nồi nhỏ có quai, nồi cũng là nó, bát cũng là nó, chỉ rửa một cái không rửa cái thứ hai. Từ khi mồi lửa đến ăn xong, rửa sạch, chỉ nửa tiếng. Ngày ăn một bữa, bạn nói tự tại biết bao, không hề phiền phức. Thầy Lý sống cuộc đời như thế, làm gương cho tôi noi theo. Hơn 30 tuổi ông bắt đầu học Phật, học Phật chưa bao lâu thì ăn ngày một bữa, suốt đời không thay đổi. 95 tuổi mới cho hai vị đồng học đến chăm sóc, trước 95 đều tự chăm sóc mình. Tự tại, hạnh phúc biết bao! Tôi gặp được thầy làm gương cho tôi, đây nghĩa là có thể chịu khổ, thích sống như thế, suốt đời không cầu người. Được cúng dường nhiều thì đem ra làm việc thiện, lợi ích xã hội đại chúng, bản thân hết sức tiết kiệm. Cổ nhân có câu “vui làm điều thiện thích bố thí”. Thích bố thí, thích kết duyên với tất cả chúng sanh, kết pháp duyên, như vậy là đúng, tương lai thành tựu pháp duyên mới thù thắng.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:‍https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muc-tieu-cua-giao-duc-truoc-day-khong-giong-nhu-hien-nay
Đức hạnh đáng được người khen ngợiThánh nhân thế gian như Khổng phu tử, bạn xem học trò khen ngợi ông là: “ôn lương cung kiệm nhường”, là cách nhìn của học sinh đối với thầy. Thầy ôn hậu, lương thiện, đối với người cung kính, đối với việc cẩn thận, tiết kiệm, khiêm nhường. Đức hạnh này đáng được người khen ngợi. Trong đó tiết kiệm chính là lấy khổ làm thầy. Khiêm nhường, việc tốt xin nhường người khác. Thật sự làm được, đối với người không tranh, đối với thế gian không cầu. Cuộc sống này an vui biết bao, đó mới thật sự là hưởng thụ cao nhất của đời người. Hưởng thụ cao nhất đời người, hạnh phúc mỹ mãn, không phải có tiền, cũng không phải có địa vị, không hề liên quan đến những danh lợi này. Cuộc sống vật chất rất đơn giản, nhu cầu mỗi ngày rất ít, chỉ cần có thể ăn no mặc ấm, có một mái nhà nhỏ để che nắng che mưa, vậy là đủ, rất mãn nguyện, ngoài ra không cần thiết.🙏🏻 Mời xem tiếp tại đây:https://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muc-tieu-cua-giao-duc-truoc-day-khong-giong-nhu-hien-nay
Nhận thức nguồn gốc của bệnh tật. Căn nguyên của hết thảy bệnh tật đều bắt nguồn từ tâm. Chỉ cần điều trị tâm cho tốt thì cơ thể tự nhiên sẽ khỏe mạnh không sinh bệnh. Ba nhà Nho, Thích, Đạo đều xem trọng việc tu tâm. Tông chỉ tu học của ba nhà chính là “chớ làm các việc ác, siêng làm các việc lành”.“Chớ làm các việc ác” chính là nói về căn nguyên của bệnh tật. Căn nguyên của bệnh tật là gì? Là ác. Nếu chúng ta không làm ác thì tự nhiên sẽ không sinh bệnh. “Siêng làm các việc lành” đó là phương thuốc để chữa bệnh. Thế nên trị tâm chính là phòng bệnh. Thầy thuốc nếu như đợi đến khi bạn mắc bệnh rồi mới điều trị thì đó thuộc về loại thầy thuốc thông thường. Thầy thuốc giỏi chính là khi bạn chưa mắc bệnh thì đã giúp bạn phòng ngừa bệnh.
Tâm giống với tâm Phật, đây gọi là niệm PhậtNếu như một ngày từ sớm đến tối niệm A Di Đà Phật mấy mươi vạn câu; nhưng trong tâm đều là hư ngụy, gặp người đều nói lời giả, tâm không thanh tịnh, không bình đẳng thì không thể vãng sinh. Đại đức xưa nói rất hay: “Miệng niệm Di Đà tâm tán loạn, đau mồm rát họng cũng chỉ uổng công”. Vì sao vậy? Bạn niệm Phật là trên hình thức, tâm của bạn không phải là thật. Chữ “niệm 念” này, bên trên là chữ “kim 今” (có nghĩa là hiện tại), bên dưới là chữ “tâm 心”, là nói trong tâm hiện tiền có Phật thì mới gọi là niệm Phật, không phải ở trên miệng. Hay nói cách khác, tâm của bạn giống với tâm Phật, đây gọi là niệm Phật. Phật là tâm gì? Chân Thành, Thanh Tịnh, Bình Đẳng, Chánh Giác, Từ Bi. Phật là hạnh gì? Nhìn Thấu, Buông Xả, Tự Tại, Tùy Duyên, Niệm Phật.Tâm của chúng ta là tâm Phật, hạnh là hạnh Phật thì có lý nào mà không làm Phật? “Tất cả pháp từ tâm tưởng sinh”, bạn ngay đời này sẽ chắc chắn làm Phật. 🙏🏻 Mời xem tiếp tại đâyhttps://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/tam-dac-ca-doi-hoc-phat-cua-hoa-thuong-tinh-khong
Phật dạy 10 phương pháp đoạn hết thảy khổ ácNgười giác ngộ chắc chắn sẽ không tạo ác nghiệp. Phật ở trong Kinh Thập Thiện Nghiệp Đạo nói với chúng ta, người giác ngộ nhất định sẽ làm được: không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không vọng ngữ, không ác khẩu, không ỷ ngữ, không lưỡng thiệt, không tham, không sân, không si. Người mê thì hoàn toàn ngược lại, họ khởi tâm động niệm là tham sân si, tạo sát đạo dâm, tạo vọng ngữ, lưỡng thiệt, ác khẩu, ỷ ngữ.Tướng của mê ngộ chúng ta phải biết, sau đó chúng ta tự mình phản tỉnh lại kiểm điểm, bản thân ta rốt cuộc là mê hay là giác. Nếu như ta là mê thì ta không phải Bồ Tát, đời này cho dù niệm Phật cũng chưa chắc vãng sinh được. Tại sao vậy? Nghiệp lực đang lôi kéo, bạn không thể thoát khỏi luân hồi.Vãng sinh Tây Phương Tịnh Độ, tuy nói là “mang theo nghiệp vãng sinh”, đại đức xưa nói rất nhiều, đó là ác nghiệp mà quá khứ tạo thì có thể mang theo, ác nghiệp mà hiện nay tạo thì không thể mang theo, bạn phải biết đạo lý này. Cho nên, người giác ngộ chân chính thì bắt đầu từ cái thời khắc giác ngộ đó, họ nhất định không tạo ác nghiệp nữa. Khởi tâm động niệm không tạo ra tự tư tự lợi nữa, họ giác ngộ rồi.(Trích từ Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giảng Lần 10 - Tập 171)
Trải sự luyện tâm Chúng ta mỗi ngày niệm Phật tụng kinh thời khóa công phu, nhưng nếu sáu căn tiếp xúc với cảnh giới bên ngoài, thuận cảnh thì tâm ưa thích không giảm đi, nghịch cảnh thì tâm sân nhuế không giảm xuống, vậy thì chẳng có một chút công phu nào. Không phải nói bạn mỗi ngày tụng bao nhiêu bộ kinh, dập đầu bao nhiêu cái, niệm bao nhiêu câu Phật hiệu, đều không tính. Tổ sư đại đức nói rất rõ ràng, vãng sanh Thế giới Tây Phương Cực Lạc, phẩm vị cao hay thấp là do công phu sâu hay cạn, không phải nói bạn niệm Phật nhiều hay ít, không phải là nói bạn dập đầu bao nhiêu cái, bạn làm bao nhiêu việc tốt, không phải như vậy, là do bạn công phu sâu hay cạn. Phiền não của bạn mỗi ngày mỗi nhẹ, mỗi năm đều giảm đi, đây chính là công phu. Thuận cảnh không còn ham thích nữa, nghịch cảnh cũng không khởi sân nhuế nữa. Cho nên mỗi ngày đều phải khảo nghiệm bản thân mình, giống như học sinh đi học vậy, thầy giáo mỗi ngày đều kiểm tra bài, mỗi ngày bạn phải vượt qua, không thể mỗi ngày đều nộp giấy trắng.(Trích từ Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giảng Lần 10 - Tập 338)
Phương pháp đoạn hết thảy khổ ác. Kinh Thập Thiện Nghiệp Đạo nói rằng Bồ-tát có một pháp có thể đoạn hết thảy khổ trong các đường ác. Đó là pháp nào vậy? Đó là ngày, đêm thường niệm, tư duy, quán sát thiện pháp, khiến thiện pháp niệm niệm tăng trưởng, không dung chứa một hào ly bất thiện xen tạp. Nếu có thể vĩnh viễn đoạn hết thảy ác, thì thiện pháp viên mãn vậy. 🙏🏻 Mời xem tiếp tại đâyhttps://www.niemphatanvui.vn/bai-viet/muoi-phap-chi-quan-tri-benh-phan-1