Có, gọi là chịu trách nhiệm nhân quả liên đới, tức là nguồn gốc của tiền tài phải trong sạch, nếu như không phải là trong sạch, trong Phật pháp gọi là trộm cắp.
Phạm vi trộm cắp vô cùng rộng, cho dù là dùng phương pháp thế nào, mình không nên có được mà mình đều có được thì đều coi là trộm cắp, không thể không biết điều này.
Địa vị cao, quyền lực lớn, mọi người tặng quà cho bạn, không phải là thật lòng tặng, bất đắc dĩ không tặng không được, lúc không tặng quà mà nhờ bạn làm việc thì khó khăn trùng trùng, đây đều coi là trộm cắp, không phải là người khác hoan hỷ cam tâm tình nguyện. Cho nên trộm cắp, nói chi tiết thì phạm vi cũng là sâu rộng vô tận, chúng ta đều phải rõ ràng; nói tóm lại không nên làm thì tuyệt đối không được làm.
Chúng ta thường nói, con người đều có ý niệm chiếm chút lợi ích, ý niệm này là tâm trộm cắp, không trừ bỏ ý niệm này thì bạn sẽ thường phạm phải trộm cắp, sẽ có những hành vi này. Cho nên, chúng ta nhất định phải đoạn trừ ý niệm chiếm lợi, tuyệt đối không làm chuyện này, cuộc sống của chúng ta có khổ hơn chăng nữa cũng không sao.
Nếu muốn cải thiện cuộc sống của chính mình, hy vọng bản thân mình trải qua khá giả một chút, phương pháp của Phật giáo hay, bố thí tài, càng bố thí tiền càng nhiều, đây là phương pháp đúng đắn; muốn thông minh trí tuệ phải bố thí pháp; muốn khỏe mạnh sống lâu thì bố thí vô úy. Phật dạy chúng ta ba phương pháp này, đích thực có cầu ắt ứng.
Bản thân bạn hết lòng nỗ lực đi làm thì bạn sẽ có được hiệu quả, sau đó bạn hoàn toàn tin tưởng đối với lời Phật dạy, không còn có nghi ngờ nữa.