Chư Phật Như Lai, Bồ Tát, Tổ sư Đại đức đều nói với chúng ta như vậy. A Di Đà Phật là đức hiệu của tự tánh chúng ta, "tự tánh Di Đà, duy tâm Tịnh Độ". Cho nên, câu danh hiệu này niệm lâu rồi sẽ minh tâm kiến tánh. Đạo lý gì vậy? Vốn dĩ là đức hiệu của tự tánh, chỉ cần bạn thành thật mà niệm, không hiểu cũng không hề gì, chỉ cần thành thật. Cái gì gọi là thành thật? Chuyên niệm. Ngoài cái niệm này ra, không có cái niệm thứ hai, đó gọi là thành thật niệm. Bạn còn có vọng tưởng xen tạp ở trong thì bạn không thành thật, cho nên công phu của bạn không có đắc lực. Quả nhiên thành thật mà niệm, niệm đến sự nhất tâm bất loạn, liền được Niệm Phật Tam-muội, niệm đến lý nhất tâm bất loạn thì kiến tánh, minh tâm kiến tánh. Kiến tánh thì làm Phật rồi. Không chỉ là thông với A Di Đà Phật, cùng mười phương ba đời tất cả chư Phật Như Lai thảy đều thông rồi.
Cái pháp môn này đích thực là dễ hành, khó tin, thật khó tin, thành công mau lẹ, ổn định đáng tin, tại vì sao chúng ta không ở nơi đây hạ công phu? Ở trên Kinh Phật nói với chúng ta, ở trong mười pháp giới có rất nhiều Bồ Tát muốn nghe cái pháp môn này không thể nghe được, không có cơ hội này.
































































































