Chúng ta học Phật tâm lượng phải mở rộng. Trên Kinh Đại Thừa thường nói: “Tâm bao thái hư, lượng khắp pháp giới”. Cái này chúng ta cần phải học. Tâm lượng không thể quá nhỏ. Khởi tâm động niệm chỉ vì chính mình, vì cái đạo tràng nhỏ của chính mình, vì cái khu vực nhỏ này của ta, thảy đều sai rồi. Ngày nay chúng ta ở trên cái địa cầu này, mức độ thấp nhất khởi tâm động niệm phải bao dung hết cả thảy địa cầu này. Trên địa cầu, hết thảy tất cả chúng sanh, chúng ta đều phải chân thành, thanh tịnh bình đẳng mà đối đãi, phải nhiệt thành mà vì họ phục vụ.
Phục vụ chính là bố thí, chính là cúng dường. Trong cúng dường có tài cúng dường. Tài cúng dường lại phân nội tài và ngoại tài. Ngoại tài là vật ngoài thân. Lấy vật ngoài thân giúp đỡ người khác, đó là ngoại tài cúng dường, dùng lao lực của mình chăm sóc người khác, lấy lao lực vì chúng sanh phục vụ, đây gọi là nội tài cúng dường. Nội tài cúng dường vẫn là thù thắng hơn so với ngoại tài. Hạng mục bố thí cúng dường vô lượng vô biên.
Học Phật tâm lượng phải lớn




























































































