Đây là một loại, sanh tới biên địa nghi thành. Nhưng bạn phải biết, mặc dù họ có nghi hoặc nhưng họ thực sự niệm, họ thực sự cầu vãng sanh. Nếu như họ không phải là thật niệm, thật sự cầu vãng sanh, biên thành họ cũng không có phần, biên địa không có phần, phải biết điều này.
Họ là tâm lý thế nào vãng sanh? Tôi nghiêm túc làm, có thể vãng sanh đương nhiên càng tốt, không thể vãng sanh thì thôi, là ý niệm như vậy, bởi vì họ là thật làm, họ không phải là giả, cho nên họ mới có thể vãng sanh. Vãng sanh tới biên địa nghi thành cũng tốt, dù sao cũng tới thế giới Cực Lạc, họ sẽ không thoái chuyển.
Biên địa nghi thành, kinh Phật nói đại khái phải chậm trễ 500 năm, 500 năm là 500 năm ở nhân gian chúng ta, không phải là ở cõi trời, nhân gian 500 năm. Sau 500 năm, đây là lâu nhất, lâu nhất 500 năm thì họ sẽ nhập phẩm vị, họ sẽ đạt được phẩm vị.
Đây là nói có ngắn, vẫn không cần lâu vậy, bạn chỉ cần một niệm sám hối, tôi sai rồi, không nên hoài nghi, ngay lập tức hoa nở thấy Phật, liền nhập phẩm vị, cho nên nhất định phải hiểu điều này.
Nhưng thời gian giác ngộ nhanh chậm của mỗi người không giống nhau, chậm nhất là 500 năm họ nhất định sẽ giác ngộ, nhìn thấy người khác giác ngộ, bản thân họ cũng sẽ giác ngộ.
Phải hiểu đạo lý này, họ không phải là không làm, không phải là tâm nghi hoặc rất nặng, họ là nửa tin nửa ngờ, họ thực sự làm, làm nghiêm túc hơn người bình thường. Cho nên người bình thường lúc lâm chung đi không được, họ có thể đi được, đạo lý là ở chỗ này. Đây là hoài nghi trí tuệ của Phật, không hiểu rõ trí tuệ của Phật.

















































































